Cả hội trường im bặt trong giây lát. Ông chủ Lâm kinh ngạc đứng dậy, nhìn anh bằng ánh mắt không thể tin nổi. Cảnh Mạc Vũ nhìn lại ông ta, khóe miệng anh nhếch lên thành nụ cười lạnh lùng. Ông chủ Lâm trầm tư vài giây, cuối cùng buông thẻ bài trong tay: "Nếu Cảnh tổng không nỡ bỏ thứ cậu yêu thích. Vậy thì lần này tôi nhường cho cậu."
Chuyện vợ chồng Hôn nhân gia đình "Sau khi đứa con ra đời, chúng ta sẽ ly hôn". Nếu sớm biết có ngày cuộc hôn nhân không tình yêu của mình rơi vào cay đắng như vậy thì khi xưa, Lệ đã chẳng gật đầu đồng ý lấy Lâm. Lệ không phải thuộc hàng xấu xí gì nhưng mãi vẫn chưa thể có nổi một mảnh tình vắt vai. Ai cũng nói do Lệ cao số.
Trong hôn nhân không có tình yêu, tình yêu ở trong hai người và hai người đặt tình yêu vào hôn nhân. hơn, nếu chúng ta cố ý không làm, thì chương trình đó sẽ bớt hoàn mỹ. Thiên Chúa tạo dựng vũ trụ này cho con người, và Ngài muốn con người góp phần của mình vào đó
Là một người con trai, mình công nhận với tất cả là trong mình có những cảm xúc đó, thậm chí rất mãnh liệt. Nhưng đọc những dòng chữ của những bạn cổ vũ cho việc quan hệ trước hôn nhân lòng mình nổi lên sự tức giận thật sự. Mình tức giận vì có những người suy nghĩ quá ích kỷ. (Tri)> Người yêu thay
LỜI NÓI ĐẦUNgày nay, việc nâng cấp giáo lý cho giáo dân là một việc cần thiết, nhất là cho các đôi tân hôn.Tuy sách giáo lý hôn nhân đã có nhiều, mỗi tập nói về một khía cạnh của tình yêu đôi bạn, của đời sông hôn nhân, chúng tôi cũng xin góp một phần về khía cạnh thần học luân lý để các giáo lý
Fast Money. Please enable cookies. Error 1016 Ray ID 7d5f3810def30c3b • 2023-06-12 040603 UTC What happened? You've requested a page on a website that is on the Cloudflare network. Cloudflare is currently unable to resolve your requested domain What can I do? If you are a visitor of this websitePlease try again in a few you are the owner of this websiteCheck your DNS settings. If you are using a CNAME origin record, make sure it is valid and resolvable. Additional troubleshooting information here. Was this page helpful? Thank you for your feedback! Cloudflare Ray ID 7d5f3810def30c3b • Your IP • Performance & security by Cloudflare
Ethan máu chó đến rồi =Khi mà đèn ngoài cửa giải phẫu tắt, Kỷ Hòa được đẩy khỏi phòng, Tiếu Viễn Trình ngồi chờ bên ngoài đã lâu vội vàng tiến đến hỏi, ” Phiền bác sĩ, giải phẫu thành công sao?”Phiền bác sĩ lộ vẻ mặt khó khăn nói, “Trong lúc giải phẫu xuất hiện tình huống, u của bệnh nhân đã khuếch tán, không thể cắt bỏ. Những phần còn lại đành phải dùng liệu pháp hóa học. Nhưng như vậy, kết quả cũng không khả quan.”Tiếu Viễn Trình đứng chết trân tại phải đã nói xác xuất thành công rất cao sao?Anh vốn tưởng rằng Kỷ Hòa sẽ không còn đau khổ nửa, không nghĩ tới cậu ấy lại phải tiếp tục chịu ốm đau, còn không biết kết quả phía sau thế sau ra ngoài là Khang Húc và Từ Trác Dư. Khang Húc đã không còn bộ dạng gấp gáp như trong phòng giải phẫu nữa, bây giờ mười phần phấn khích giáo huấn Từ Trác Dư, “Anh lần này không nghe theo mệnh lệnh của giáo sư, tự ý động dao, tạo thành kết quả như vậy. Anh hãy chờ xử phạt đi!”Từ Trác Dư tự ý động dao là thật, nhưng kết quả như bây giờ là do u của Kỷ Hòa đã khuếch tán, Khang Húc chỉ là tóm được chút đuôi của Từ Trác Dư, đã bắt đầu hướng tất cả mọi tội danh lên người được câu này, đầu Tiếu Viễn Trình hơi di xoay người, mặt cương lại tới chỗ hai Húc thấy sắc mặt của Tiếu Viễn Trình, liền biết mình mạnh miệng, vội vã không nói gì mà đi ra còn lại Từ Trác Dư một người, ngẩng đầu nhìn Tiếu Viễn Trình.” Trong khi phẫu thuật xảy ra tình huống bất ngờ, bọn em…” Từ Trác Dư mở miệng nói trước.“Vừa nãy người kia nói em tự ý động dao trong lúc phẫu thuật?” Tiếu Viễn Trình trực tiếp cắt đứt lời cậu, khuôn mặt lạnh lẽo độ lạnh như băng của Tiếu Viễn Trình như luồng khí lạnh vỗ vào mặt Từ Trác Dư, làm cậu có chút không giải thích được, nhưng cậu vẫn dùng sự bình tĩnh để giải thích,”Đúng vậy, thế nhưng em tự ý động dao là bởi vì đang lúc Kỷ Hòa phẫu thuật phát sinh tình huống đột ngột, em phải làm, mà giải phẫu thất bại là do trong cơ thể Kỷ Hòa…”“Em muốn hại chết cậu ấy sao?” Tiếu Viễn Trình lại một lần nữa cắt đứt này, thái độ của Từ Trác Dư cũng cứng nhắc, trong lời nói của anh lộ rõ vẻ hèn mọn và chán ghét.“Ý anh là sao?”” Em nói anh có ý gì sao? Bởi vì cậu ấy là người anh thích, cho nên em sẽ tìm mọi cách để đưa cậu ấy vào chỗ chết? Phải không, hay là em cảm thấy phẫu thuật thất bại thì cậu ấy sẽ phải trị bệnh bằng hóa chất, sẽ càng chịu nhiều đau khổ hơn?!” Lý trí lúc này đã bị ngọn lửa giận trong lòng bao phủ, tất cả mọi lời lẽ ác độc đều hướng tới người kia.“..Cậu ấy là bệnh nhân! Cậu…. cậu ấy vẫn còn là một đứa trẻ! Anh biết việc kia làm em không thoải mái, thế nhưng sao không trả thù anh? Tại sao mọi thứ đều ở trên người Kỷ Hòa!”Tiếng chỉ trích ngày càng to, quanh quẩn khắp hành lang, thật may bởi vì đây là phòng giải phẫu chuyên dụng nên hầu như không có người qua Viễn Trình buông những lời nói ác độc như ngọn phi đao đâm thẳng vào lòng của Từ Trác Dư. Hai mắt cậu bỗng trợn to, trên mặt không còn chút máu rằng cậu biết Tiếu Viễn Trình đang bực tức vì Kỷ Hòa giải phẫu thất bại, anh có thể nói lời không hay, nhưng tại lúc này đây lời nói của anh như đang cho cậu biết rằng cậu không là gì trong lòng anh, không phải sao?Tiếu Viễn Trình cho là cậu cố ý động tay chân làm hại Kỷ tới nay, hình tượng cậu trong lòng anh, thì ra cũng chỉ là như vậy mà nghĩ, ngực Từ Trác Dư lại thêm chua xót, như có một bàn tay siết chặt lấy trái tim của cậu. Mắt cũng không thể ngăn nước mắt rơi, hành lang phía trước cũng nhìn không nãy, cậu còn đang cố gắng cứu Kỷ Hòa mà tự ý hành động, chân tay đều trong tình trạng kiệt sức, mềm nhũn lại nhận được chỉ trích của Tiếu Viễn Trình đổ xuống nói cho cậu biết, từ ban đầu, bị cuốn vào việc hôn nhân kia đến nay, cậu rốt cuộc đã làm sai cái gì?Mà giờ phút này nam nhân đã từng nhìn cậu ôn nhu lúc tuần trăng mặt lại đong đầy lửa giận trong mắt, hận không thể đốt ra mấy cái lỗ trên người cậu.
“Bác sĩ Từ, người bệnh ở giường số bốn kia kiên trì không làm giải phẫu, anh có thể khuyên hắn một chút được không?” Y tá trẻ tuổi hướng tới người bước vào phòng bệnh chuẩn bị kiểm tra, nhỏ giọng niên được gọi là bác sĩ Từ nghe vậy ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn người bệnh trên giường số bốn. Chỉ thấy nam nhân đang nhắm mắt, giống như tất cả xung quanh cùng hắn không có quan Trác Dư hướng tới hắn, động tác nhẹ nhàng lay tỉnh người nọ “ Trần tiên sinh, nghe nói anh không nguyện ý làm giải phẫu này?”Người trên giường không tình nguyện mà đem mắt mở ra “Các anh không cần thuyết phục tôi, nếu phẫu thuật xong có thể sống được hay không còn không chắc chắn, nhưng là không làm phẫu thuật thì ít nhất có thể sống hai ba năm, tôi….”Từ Trác Dư không đợi hắn nói xong, liền cắt ngang lời hắn “ Hai ba năm chính là thời gian phỏng đoán lạc quan, u não của ngài đã tới giai đoạn II, nếu ngài lựa chọn phẫu thuật, xác xuất thành công là 60%, hơn nữa chúng ta sẽ đưa bác sĩ có kinh nghiệm tốt nhất phẫu thuật cho ngài. Nếu ngài không chịu, dài nhất, ngài có thể sống ba năm. Hơn nữa, hai năm cuối cùng thần kinh thị giác cùng thần kinh vận động của ngài đều bị đè ép, đến vận động cũng không được. Tôi không phải đang thuyết phục ngài, mà là đem đầy đủ những điểm lợi và hại nói cho ngài mà thôi, lựa chọn của ngài, tôi tôn trọng.”Ngữ điệu của cậu bình tĩnh mà quyết đoán, không hề trộn lẫn tình cảm. Người bệnh họ Trần có chút dao động “ Tôi còn lo lắng một chút.”Ngay sau đó, Từ Trác Dư hơi gợi lên một nụ cười ôn hòa “Như vậy, thỉnh ngài mau chóng đưa ra quyết định.” Tiếp theo, liền xoay người hướng tới người bệnh ở giường khác kiểm bên cạnh, y tá thì bị nụ cười vừa mới chợt lóe của cậu đánh trúng, nửa ngày cũng chưa lấy lại tinh thần “ Rõ ràng là bác sĩ thực tập có rất nhiều loại người….Vừa nãy mới bình tĩnh lên tiếng đã đủ trái ngược với kiểu cười gây chết người kia T^T”Từ Trác Dư là bác sĩ khoa phẫu thuật thần kinh, 26 tuổi, cậu mới du học từ Mĩ về, mùa thu năm nay lấy danh phận bác sĩ thực tập công tác ở bệnh viện có tiếng cả nước ở S dáng người cao lớn, ngũ quan thanh tú, tóc đen làm tôn lên khuôn mặt trắng nõn. Mà hấp dẫn ánh mắt của mọi người chính là ánh mắt kia. Đáng lẽ người Châu Á phải có đồng tử màu nâu, nhưng ánh mắt của cậu lại đen như xuyên thấu, lại tràn đầy như hồ nước trong vắt, lông mi cũng vừa dài vừa đen. Giờ phút này cậu đang cúi thấp đầu xem xét ca bệnh, sáng sớm ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu vào người cậu, khiến cho da thịt dường như trong suốt, ánh mắt như hắc diệu thạch tùy ý xem mà không ngừng chuyển động ___ người này, cho dù ở đầu thu cũng làm cho người ta cảm giác như gió xuân ấm đang nhìn chăm chú cậu, tiểu y tá giật mình một cái, đuổi theo hỏi Từ Trác Dư “Bác sĩ Từ, anh vừa rồi sao không mãnh liệt đề nghị người kia phẫu thuật? Rõ ràng là làm phẫu thuật so với không làm tốt hơn mà?”Từ Trác Dư tạm dừng một chút, chuyển hướng tới tiểu y tá, lại nở nụ cười xuân phong tơ liễu, nói “Chức trách lớn nhất của bác sĩ là chỉ mình có khả năng kéo dài sinh mệnh của người bệnh, nhưng này cũng cần xây dựng sự tôn trọng trong lựa chọn của bệnh nhân, phải không?”Thế là tiểu y tá kia một lần nữa lại bị mỉm cười kia làm đứng hình mấy giây.“…..Ân!”Thời gian nghỉ trưa, Từ Trác Dư nhận được điện thoại trong nhà gọi tới.“Hôm nay về nhà ăn cơm tối, trong nhà có sự tình muốn thương lượng cùng con, sẽ có xe tới đón.”“Ân, ba ba.”Cậu ở phụ cận bệnh viện vốn là thuê phòng ở, ba mẹ từ Mĩ trở về nửa năm đều không kêu cậu về nhà quá vài lần, hơn nữa mỗi lần qua đó đều không thoải mái mà trở về, không biết lần này lại là chuyện Trác Dư khẽ thở dài một màu đen có rèm che đi qua đại môn hoa lệ cách thức như ở Châu Âu, ở trước cửa nhà biệt thự ba tầng dừng Trác Dư vừa đi đến đại sảnh, liền nhìn thấy ba mẹ, em trai đang ngồi ở sô pha phòng khách nói chuyện với một nam nhân xa nhân sắc mặt cũng không tốt, mà trên mặt ba mẹ chính là biểu tình lấy lòng rõ là việc làm ăn trong nhà gặp khó khăn nên mới yêu cầu người hỗ trợ đi….. Từ Trác Dư nghĩ như trai Từ Kính Đình nhìn thấy anh trai vào nhà, liền chạy đến bên người cậu “ Anh đã về, có thể ăn cơm được rồi!” Vừa nói lại vừa nhìn trộm cậu với biểu tình “Việc lớn không tốt”.Từ Trác Dư cảm thấy buồn cười, Từ ba ba liền đứng dậy kéo cậu đến bên người nam nhân xa lạ, giới thiệu “ Tiếu tiên sinh, đây là con ta, Từ Trác Dư. Trác Dư, vị này chính là Tiếu Viễn Trình – Tiếu tiên sinh, chủ tịch tập đoàn Cẩm Trình, hợp tác với hạng mục trọng yếu của công ty chúng ta.”Từ Trác Dư nghe vậy, liền vươn tay ra với “người hợp tác trọng yếu này”.Bởi vì liên quan đến yêu cầu của giải phẫu, tay của Từ Trác Dư được bảo dưỡng rất tốt, dao phẫu thuật cũng không giống như người ngoài nghề tưởng sẽ lưu lại nốt chai sần, mà bàn tay của Tiếu Viễn Trình ấm áp lại khô ráo, hơn nữa so với tay Từ Trác Dư thì lớn hơn một vòng, hai người bắt tay chỉ mang tính tượng trưng, nắm một chút liền buông trong thời gian này, Tiếu Viễn Trình vẫn chăm chú nhìn Từ Trác Dư, trong ánh mắt tựa hồ như có một tia kinh hỉ xẹt qua, bất quá ánh mắt kia làm cho cậu rất không thoải mái, giống như chính mình là con mồi nhỏ bé bị đại bàng nhìn từ trên Viễn Trình thân hình cao lớn, mày rậm mắt to, ngũ quan đoan chính, đây chính là tiêu chuẩn của nam nhân Trung Quốc, rất có khí tiết. Nhưng sống mũi cao thẳng cùng lông mày vuông vắn lại khiến nam nhân có một chút mị lực phương này, Từ mẫu thân mới đứng lên, nói “Trác Dư cũng đã trở lại, mọi người cũng đừng đứng nữa, cơm đã chuẩn bị xong, mọi người đến nhà ăn thôi.”Thế là Từ ba ba cùng Tiếu Viễn Trình đi đầu, đoàn người bước đến nhà ăn.
Trên bàn cơm, không đợi Từ Trác Dư ăn mấy miếng cơm, Từ ba ba liền uyển chuyển biểu lộ mục đích của bữa tiệc tối nay,nói ” Trác Dư a, kỳ thật hôm nay gọi con trở về là vì mục đích muốn quyết định hôn sự của con cùng Viễn Trình, con xem con cũng 26 tuổi rồi, việc hôn nhân nên ưu tiên lo lắng một chút.”Từ Trác Dư thiếu chút nữa bị miếng thịt bò làm nghẹn chết, ánh mắt chuyển tới Tiếu Viễn Trình, mà đối phương lại ngoảnh mặt làm ngơ tiếp tục dùng cơm.“Hôn sự của con cùng với Tiếu tiên sinh?”Tuy rằng hiện tại xã hội đã rất cởi mở, hôn nhân đồng tính từ mười mấy năm trước đã được tán thành, kỹ thuật sinh sản đồng tính đã có gần năm năm hoàn thiện, nhưng không có nghĩa là cậu đáp ứng kết hôn với người mới gặp mặt hôm nay, lại là kết hôn cùng nam nhân!“Tiếu tiên sinh, ngươi cảm thấy bộ dạng của Trác Dư thế nào?” Từ ba ba chuyển hướng tới Tiếu Viễn Trình, ngập ngừng hỏi Viễn Trình lấy khăn tay lau lau miệng, “Có thể, chọn cậu ấy đi.”Từ Trác Dư vừa muốn cãi lại, “Anh…..”“Như vậy, liền quyết định như thế đi. Từ tiên sinh, ta sau này sẽ chủ động liên hệ với ngươi. Cám ơn khoản đãi, cáo từ.” Dứt lời, Tiếu Viễn Trình hơi hơi hạ thấp người, đi theo quản gia rời khỏi nhà Trác Dư đem ánh mắt khó hiểu cùng chút oán hận hướng tới ba ba ba thoáng xấu hổ nhìn về phía Từ Trác Dư, thanh thanh giọng, nói “Trác Dư, nói thật cùng con, gần đây bệnh viện trong nhà có vấn đề về thanh toán tiền dụng cụ, cho nên hy vọng thông qua đám hỏi cùng tập đoàn Cẩm Trình lấy được một ít giúp đỡ. Con xem, con là đứa con cả trong nhà…..Bất quá con không cần lo lắng, chỉ cần công ty hai nhà hoàn thành hạng mục này, con cùng hắn có thể ly hôn, sẽ không chậm trễ con.”Từ Trác Dư nghe vậy lạnh lùng “Hôn nhân của con, không phải tùy ý mà kết, tùy ý đem ra làm trò đùa. Con không đồng ý.” Lúc này Từ mẫu thân nói chen vào “Trác Dư a, ba mẹ cũng không muốn bức con, nhưng con xem em con còn nhỏ, nó còn chưa học xong đại học…..”Từ Trác Dư lãnh đạm nhìn về phía mẫu mẫu thân sửng sốt, tiếp tục nói “Bất quá lại nói, nhà chúng ta nuôi dưỡng con đến lớn, lại cho con đi Mĩ Quốc học y khoa, con sẽ không quên ân tình của chúng ta đi?”Từ Trác Dư mím chặt trước ba mẹ đồng ý cho cậu đi Mĩ Quốc nhưng với điều kiện là phải tùy thời nghe theo sự an bài của ba mẹ mà về nhà dốc sức phục vụ sản nghiệp của gia mẫu thân thấy thế, lấy khuỷu tay đụng Từ ba ba, sử dụng ánh mắt hướng cậu có ý bảo, thế là Từ ba ba đứng thẳng lưng, nói “Con là con cả trong nhà, lẽ ra nên kế thừa sản nghiệp của gia tộc, nhưng ba mẹ biết con thích y học mới cho con đi Mĩ du học. Nếu lần này con không muốn cùng Tiếu Viễn Trình kết hôn, vậy trở lại giúp ta quản lý công ty, vượt qua cửa ải khó khăn này đi.”Đây là uy hiếp trắng trợn!Lúc trước cậu tính toán chờ em trai lớn lên có thể tiếp quản công ty, cậu liền “an toàn”, có thể tiếp tục làm bác là cậu vạn lần không ngờ ba mẹ bởi vì đám cưới mà một lần nữa nhắc tới chuyện này, cũng lấy đó để áp được gia đình đầm ấm là nguyện vọng từ nhỏ của cậu, nhưng nghề bác sĩ cũng là mơ ước cậu theo đuổi từ bé. Hôn nhân là dựa vào hai người hợp nhau, có lẽ chỉ cần cậu cúi đầu một chút, cuộc sống bình thản ấm áp cũng không phải hoàn toàn không có được, mà nếu chính mình tiếp quản công ty, có thể sẽ không làm được bác sĩ……Huống hồ sinh ra trong một gia đình kiểu mẫu, Từ Trác Dư vốn cũng không có nhiều mong chờ gia đình sẽ để cậu tự do yêu vậy, cứ vậy Trác Dư khuất tối, Từ Trác Dư không ở lại nhà chính, mà lập tức về nhà trên giường, Từ Trác Dư cong khuỷu tay, lấy tay che mắt, chậm rãi nghĩ lại mọi chuyện xảy ra hôm không phải gay, cũng không kỳ thị đồng tính. Lúc còn du học ở Mĩ, bằng hữu tốt của cậu là gay, cậu cùng họ ở một chỗ cũng không đột nhiên bị người nhà bắt kết hôn cùng một người đàn ông, lại là loại hôn nhân “xong việc rồi có thể ly hôn”, vẫn là khiến cho cậu cảm thấy khuất nhục cùng không cam ban đầu cậu cứ nghĩ đến sẽ kết hôn cùng một đại tiểu thư tính tình ngang ngược, nóng nảy, cậu có thể bao dung nàng, bảo vệ nàng, sẽ dùng chính sức mạnh của mình duy trì, bảo hộ gia đình.….. Nhưng bây giờ, tuy nói Tiếu Viễn Trình thoạt nhìn hào hoa phong nhã, hiểu lí lẽ, mà tối nay biểu hiện của hắn làm cho Từ Trác Dư cảm thấy kỳ thật hắn cũng không vừa lòng với đám cưới lẽ hắn cũng là bị cưỡng ép với bất đắc dĩ chí khi hoàn thành xong hạng mục liền có ý tưởng ly đi, chuyện ngày sau cứ để ngày sau tiếp tục rối rắm đi…….
Lúc Tiếu Viễn Trình đến là ban ngày, mặc dù rất mệt nhưng anh cũng không muốn nghỉ ngơi chút là anh liền nằm cạnh Từ Trác Dư, câu được câu không nói chuyện với cậu.“…Anh khi đó thật sự thích Kỷ Hòa.”“Nhưng là cậu ấy có người mình thích, người nọ làm tổn thương cậu rất nhiều. Anh nhìn hai người bọn họ dây dưa, liền đối với Kỷ Hòa có chút đau lòng.”“Hơn nữa sau này biết Kỷ Hòa bị bệnh, anh đã thề phải chữa khỏi bệnh cho cậu ấy, bất kể là dùng biện pháp gì.”“….Và anh tìm được nhà của em.”“Tuy rằng mẹ kế của em luôn bảo vệ em trai em, đem em về đẩy cho anh, nhưng lúc nhìn thấy em, cho dù mẹ kế không bảo, anh cũng sẽ chọn em.”“…Ngày đó em dùng lời nói trịnh trọng như vậy nói em rất xem trọng hôn nhân, anh liền biết là em đang rất nghiêm túc.”“Vì lúc đó anh biết dù có thế nào mình cũng không thể cùng Kỷ Hòa một chỗ, cho nên đối với hôn nhân thái độ rất tùy tiện. Bất luận đối tượng kết hơn là ai, chỉ cần không phải Kỷ Hòa thì đều giống nhau.”“Em muốn hôn nhân, ngoại trừ tình yêu, anh đều có thể cho em. Vậy nên anh đáp ứng.”“Rất khốn nạn nhỉ?” Tiếu Viễn Trình tự giễu, khóe miệng hơi nhếch lên.“Tuy nói như vậy, nhưng anh đã chuẩn bị tốt cùng em sống cả đời.”“..Lần đầu tiên đối với em có cảm giác, chắc là lần nhìn thấy em cứu người đi.”“Nhìn vẻ mặt lúc chăm chú làm việc của em, thật sự rất tuấn tú, cũng khiến người ta kính trọng.”“Sau lần mẹ anh sinh bệnh, em cũng hết sức chăm sóc khiến anh rất cảm kích.”“Lúc em nói đều là người một nhà, anh đột nhiên cảm thấy, cùng em bước cả đời cũng không có gì sai.”“Thế nhưng anh vẫn yêu Kỷ Hòa, đồng thời nhận định rằng dù có kết hôn cùng em, đời này cũng chỉ yêu một mình cậu ấy. Điều này khiến anh cảm thấy mình không phản bội cậu ấy.”“Khi anh nhận ra rằng em trong lòng anh ngày càng trở nên quan trọng, anh liền gạt bỏ và trốn tránh phần tình cảm này. Sau đó anh mới ra vẻ lạnh nhạt với em.”“..Anh vì sao lại ngốc như vậy, anh một lòng tự cho là giữ gìn phần tình yêu thần thánh kia, nhưng bởi vì đó mà tổn thương người anh muốn đi cùng hết quãng đời còn lại.”“Là anh khiến mọi việc trở nên như vậy, xin lỗi.”“Việc giấu diếm chuyện của Kỷ Hòa là bước đầu của anh. Bởi vì không muốn cho em biết nhiều. Anh chỉ mong em nghĩ đây là một đám cưới bình thường, chờ sau khi Kỷ Hòa khỏi bệnh, chúng ta cũng sẽ tiếp tục hôn nhân này, sống yên ổn với nhau.”“Nhưng bởi vì sự ích kỉ của anh, không nghĩ đến lúc em biết việc này sẽ gây ra nhiều thương tổn như vậy, xin lỗi.” Tiếu Viễn Trình hai tay cầm chặt bàn tay không cắm ống truyền của Trác Dư, thân thể vì ân hận cũng khẽ run.“..Không nghĩ tới, ngày đó đột nhiên Kỷ Hòa bất tỉnh, được xe cấp cứu đưa đến bệnh viện của em.”“Lúc đó anh luôn có một dự cảm rằng một lúc nào đó em sẽ biết hết chuyện.”“Mặc dù như thế, anh vẫn muốn giấu diếm em. Có lẽ bởi vì trong tiềm thức anh không muốn nhìn thấy vẻ mặt tổn thương của em.”“Nhưng cuối cùng, anh vẫn phải chứng kiến vẻ mặt khi bị lừa dối, bị thương tổn của em.”“Kỷ Hòa từ trước tới nay đều là một hài tử khiến người khác đau lòng. Nhìn cậu ấy tái nhợt nằm trên giường bệnh, anh chỉ muốn giúp cậu ấy chữa khỏi bệnh.”“Cũng vì đó mà khi biết giải phẫu thất bại, anh mới tức giận như vậy…Đến nỗi không thể nói đạo lý.”“Đến nỗi đổ toàn bộ lỗi lầm lên người em, kết quả đến người qua đường nói linh tinh cũng tin tưởng mà trách cứ em.”“…Nhưng mà, tại sao em chưa từng tức giận mà lại nằm ở đây?”“Đây là đang trừng phạt anh sao?”“..Xin lỗi.” Tiếu Viễn Trình nói đến đây đã nghẹn ngào.“Khi anh cuối cùng nhận rõ tình cảm của mình, anh vốn muốn đi tìm em, cùng em giải thích rõ ràng. Thế nhưng Khổng Trạch gọi điện thoại tới, nói em đã ở sân bay chuẩn bị sang Indonesia.”“Anh đến sân bay.”“..Nhưng lại chậm một bước, em đã đi rồi.”“Khi anh về đến nhà thấy đồ vật thuộc về em toàn bộ không thấy, anh nghĩ em thương tổn quá nhiều, không muốn cùng anh có bất cứ liên lạc nào.”“Anh vốn nghĩ, dù thế nào cũng phải đem em trở về.”“…. Cho đến khi anh phát hiện tấm hình ở đầu giường không thấy.”“Nói anh vô sỉ cũng tốt, anh có thể hỏi một câu hay không, em vẫn còn yêu anh chứ?”“Sau khi bị anh làm tổn thương nhiều lần như vậy?”“Em tên ngu ngốc này, nhớ kỹ mang tấm hình kia đi, lại không nhớ rõ đem vòng tay của chúng ta theo?”“May mắn, anh còn nhớ.” Nói rồi anh lấy ra vòng tay Từ Trác Dư lúc mua trên đảo.“Lại nói tiếp, vòng tay này là tín vật đầu tiên của chúng ta.”“..Nhẫn kết hôn không tính, khi đó chúng ta hoàn toàn là người xa lạ.”“Lúc em cười chạy đến nói với anh, nói vòng tay này có thể bảo hộ bình an, lúc đó trong lòng anh còn cười nhạo em. Là một bác sĩ lại đi tin những mê tín gì đó.”“..Bây giờ thì anh so với bất cứ kẻ nào đều muốn tin nó thật sự linh nghiệm.”Nói, Tiếu Viễn Trình đeo vòng tay vào cổ tay Từ Trác Dư. “Anh đem cả vòng kia của anh cho em đeo, để tất cả bình an dành cho em.”Anh bình thường luôn bình tĩnh nghiêm túc, cho dù trên thương trường cũng mặt không đổi sắc, vinh nhục không sợ hãi, lúc này vành mắt lại đỏ, dùng âm thanh ôn nhu gần như khẩn cầu nói chuyện cùng người nằm trên giường.“Cho nên, Trác Dư em tỉnh lại đi, có được hay không?”“Sau này, có thể hay không…Có thể hay không cùng anh kết hôn lại một lần nữa?” Tiếu Viễn Trình nắm chặt bàn tay Từ Trác Dư, trên mặt đã đầy nước mắt.“…Bác sĩ nói bệnh tình của Kỷ Hòa rất ổn định, anh cũng sẽ không bận tâm cho cậu ấy nữa, sau này trái tim của anh đều đặt trên người em, hai người chúng ta cùng nhau sống thật tốt, có được hay không?”Đúng lúc ấy, Tiếu Viễn Trình vẫn đang chìm đắm trong bi thương không phát hiện ra, từ đôi mắt người nằm trên giường chậm rãi chảy xuống hai hàng nước CHÍNH VĂN
hôn nhân không tình yêu vị vũ